Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

Những Nghịch Lý Của Thời Đại

Những Nghịch Lý Của Thời Đại

- Đường phố rộng hơn nhưng mà quan điểm lại hẹp hòi hơn.

- Chúng ta giành nhiều hơn nhưng lại có ít hơn.

- Mua nhiều hơn nhưng hưởng thụ lại ít hơn.

- Chúng ta có những toà nhà đồ sộ hơn nhưng gia đình lại bé nhỏ hơn.



- Cuộc sống tiện nghi hơn nhưng ít thời gian nhà dỗi hơn.

- Bằng cấp nhiều hơn nhưng giá trị lại ít hơn.

- Hiểu biết nhiều hơn nhưng nhận xét lại kém hơn.

- Nhiều nhân tài hơn nhưng ít sáng tạo hơn.

- Chúng ta sở hữu nhiều hơn nhưng nhân cách giảm nhiều hơn.

- Chúng ta nói wá nhìu, yêu thương lại wá ít và ghen ghét cũng nhiều hơn.

- Chúng ta biết cách mưu sinh nhưng không biết cách tạo dựng cuộc sống.

- Chúng ta sống thọ hơn nhưng sống ít ý nghĩa hơn.

- Chúng ta làm được những điều cao sang nhưng lại không làm được điều đơn giản với đồng loại. Chúng ta chinh phục được vũ trụ nhưng không thắng được cõi lòng.

- Chúng ta thu nhập cao hơn nhưng đạo đức lại suy đồi hơn. Chúng ta chuộng số lượng nhưng quên mất chất lượng. Siêu lợi nhuận nhưng ít đi những mối quan hệ.

- Giải trí thì nhiều mà niềm vui thì ít.

- Nhiều thực phẩm hơn nhưng kém dinh dưỡng hơn.

- Đây là thời đại của thu nhập gấp đôi nhưng chi ly thì cũng gấp bội. Thời đại của sụ hào nhoáng bên ngoài nhưng bên trong thì rỗng tuếch

Đây là thời đại mà công nghệ đem đến cho bạn thông điệp này và cũng là thời đại mà bạn có thể phải chọn hoặc phải sống khác đi, hoặc chỉ là buông xuôi. 


Đừng tưởng (Bản gốc)

Đừng tưởng cứ núi là cao,
cứ sông là chảy, cứ ao là tù !

Đừng tưởng cứ dưới là ngu,
cứ trên là sáng, cứ tu là hiền !

Đừng tưởng không động là yên,
cứ nhiều là được, cứ tiền là xong !

Đừng tưởng không nói là câm,
không nghe là điếc, không trông là mù !

Trời thì mưa gió phập phù ,

Đời thì thật giả, Bạn Thù trắng đen !

**********

Đừng tưởng (bản họa của Học viện CSND Hà Nội)

Đừng tưởng cứ núi là cao
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù

Đừng tưởng cứ dưới là ngu
Cứ trên là giỏi, cứ " xu " là cầm

Đừng tưởng không nói là câm
Không nghe là điếc, không trông là mù

Đừng tưởng cứ trọc là sư
Cứ vâng là tốt, cứ ừ là ngoan

Đừng tưởng cứ giàu là sang
Cứ im lặng tưởng là vàng đến ngay

Đừng tưởng nốc rượu là say
Cứ hứa là thật, cứ tay là cầm

Đừng tưởng giặc ở ngoại xâm
Cứ bè là bạn, cứ dân là lành

Đừng tưởng cứ trời là xanh
Cứ đất và nước là thành quê hương

Đừng tưởng cứ lớn là khôn
Cứ bé là dại, cứ hôn... là chồng

Đừng tưởng chẳng có thì không
Chẳng trai thì gái, chẳng ông thì bà

Đừng tưởng chẳng gần thì xa
Chẳng ta thì địch, chẳng ma thì người

Đừng tưởng chẳng khóc thì cười
Chẳng lên thì xuống, chẳng ngồi thì đi

Đừng tưởng gần nhất là nhì
Gần quan là tướng, gần suy là hèn

Đừng tưởng cứ sáng là đèn
Cứ đỏ là chín, cứ đen là thường

Đừng tưởng cứ đẹp là thương
Cứ xấu là ghét, cứ vương là tình

Đừng tưởng cứ ghế là vinh
Cứ tiền là mạnh, cứ dinh là bền

Đừng tưởng cứ cố là lên
Cứ lỳ là chắc, cứ bên là gần

Đừng tưởng cứ đều là cân
Cứ đông là đủ, cứ ân là nhờ

Đừng tưởng cứ vần là thơ
Cứ âm là nhạc, cứ tờ là tranh

Đừng tưởng cứ vội thì nhanh
Cứ tranh là được, cứ giành thì hơn

Đừng tưởng giàu hết cô đơn
Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo

Đừng tưởng...

*********

Đừng tưởng (Bản họa tiếp của độc giả)

Đừng tưởng cứ bến là neo
Cứ suối là lội, cứ đèo là qua

Đừng tưởng chồng mẹ là cha
Cứ khóc là khổ, cứ la là phiền

Đừng tưởng cứ hét là điên
Cứ làm là sẽ có tiền đến ngay

Đừng tưởng cứ rượu là say
Cứ gió là sẽ tung bay cánh diều...

Đừng tưởng tỏ tình là yêu
Cứ thơ ngọt nhạt là chiều tương tư

Đừng tưởng cứ nhận được thư
Là bao say đắm như mưa trong nhà

Đừng tưởng cứ quét lá đa
Là đời khổ cực can qua một thời...

( sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét