Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

TAO MUỐN NHÂN QUYỀN. AI CHO TAO NHÂN QUYỀN?” (*)

Hơ hơ... (^_^)

 Nhấp vào giữa hình để xem thêm thông tin
“TAO MUỐN NHÂN QUYỀN. AI CHO TAO NHÂN QUYỀN?” (*)

Bài dự thi mã số QCN&T000010 - Bài dự thi của một... phụ nữ :D

Ô hay, phải chăng Chí Phèo đã sống dậy và chỉ mong mỏi được “làm người” chứ chưa nói đến làm người lương thiện!? Thời đại nào


Nhấp vào giữa hình để xem thêm thông tin
 

 Nhấp vào giữa hình để xem thêm thông tin
lại bi đát hơn những năm 1940 thế nhỉ?
Nếu thật sự bạn muốn biết, thì đó không phải là tiếng kêu uất ức của Chí Phèo hay của một người nào đó, mà là của một cả đất nước, một dân tộc!

Nhân quyền (hay còn gọi là quyền con người) lẽ ra là điều đương nhiên mọi người được hưởng chứ không cần phải hỏi han xin xỏ, và đương nhiên cũng không ai được phép ban ân hay cấp phát cho người khác. Tuy nhiên, trong nhiều hoàn cảnh với nhiều lý do khác nhau, có lúc người ta không biết rằng mình có quyền nên đã bị lấy mất mà không hay biết. Và những người tước đoạt nhân quyền của người khác tự cho mình cái quyền đứng trên mọi người, thậm chí đứng trên cả luật pháp mà tôi tạm gọi là "quyền hơn người", quyền giẫm đạp lên người khác. Đây chính là nguyên nhân dẫn đến tình trạng bất bình đẳng, dung túng cho những bất công trong xã hội và đẩy những người dân lương thiện trở thành “chí phèo”: chí phèo bắn đạn hoa cải để giữ đất; chí phèo tự thiêu vì con cái bị giam giữ không qua xét xử; chí phèo đập phá trụ sở ủy ban, hành hung chủ tịch đòi thả người; chí phèo bất mãn bất lực trong hành

trình đòi công bằng cho cha/ chồng/ con bị công an đánh chết…

Theo tôi, nhân quyền là quyền cơ bản trong xã hội để từ đó hình thành nên các quyền khác. Thật khôi hài và nực cười khi cả một dân tộc từ thế hệ này sang thế hệ khác bị ma mị lừa phỉnh về “quyền làm chủ” nhưng lại chưa hề có nền tảng gì về quyền con người. Thành thực mà nói, tôi cũng đã từng không biết, không quan tâm đến quyền con người vì thấy nó có vẻ trừu tượng và "khó gặm". Thế nhưng em google (em ấy nhỏ hơn tôi mấy chục tuổi mà thông thái tột bậc) đã gào lên: Chị ngu thế, chị có quyền tự do tư tưởng, quyền tự do ngôn luận và bày tỏ quan điểm, quyền tự do tín ngưỡng, quyền tự do hội họp và lập hội, quyền đi lại, quyền an toàn cá nhân, quyền được pháp luật bảo vệ bình đẳng,… và ngút ngàn các quyền khác nữa!

Chao ôi… Chưa bao giờ tôi thấy mình "oai" như thế, có nhiều quyền đến thế! Nhưng khổ nỗi, tôi không nhớ đã bỏ quên các quyền của mình ở đâu rồi, kẻ nào đang giữ quyền của tôi, bao giờ thì trả lại cho tôi? Tôi không thể hình dung và cũng không giải đáp được: Nếu như không có quyền con người thì tôi đang là con gì, cả dân tộc này là con gì?

Có một thực tế vô lý và đáng buồn rằng không ít người tỏ ra lo lắng và sợ hãi trước quyền của mình. Kỳ thực nguyên nhân là do không hiểu biết đến nơi đến chốn. Không lẽ việc bạn đòi hỏi được làm người là sai trái? Hay chuyện bạn yêu cầu được tôn trọng, được đối xử như một con người đúng nghĩa là vi phạm pháp luật? Vì vậy, hành động thiết thực đầu tiên để thoát khỏi tâm lý sợ sệt là tìm hiểu thấu đáo và trang bị đầy đủ kiến thức về nhân quyền để có nền móng chắc chắn cho lời khẳng định “Tôi có quyền!”


Đã bao giờ bạn thắc mắc tại sao giáo phái Scientology đình đám của diễn viên Tom Cruise với những hoạt động kỳ bí và quái đản vẫn ngang nhiên tồn tại mà không bị cấm đoán? Đấy là do quyền con người được tôn trọng - ở đây là quyền tự do tín ngưỡng, quyền tự do lập hội.

Bạn ghét nó nhưng không có nghĩa là nó không được phép tồn tại!

Tương tự, phong trào Con Đường Việt Nam có thể khiến một số người bất an, thậm chí là chướng mắt. Vậy bạn sẽ làm gì nếu bị gây áp lực, ngăn trở khi cùng tham gia tìm hiểu quyền con người? Hãy mạnh dạn sử dụng quyền con người của mình, cụ thể là quyền tự do ngôn luận, bao gồm: (i) quyền tìm kiếm thông tin và tư tưởng; (ii) quyền tiếp nhận thông tin và tư tưởng; và (iii) quyền chia sẻ thông tin và tư tưởng.


Phải chăng vì e ngại quyền sẽ đi kèm với trách nhiệm nên mọi người không dám đòi hỏi những thứ thuộc về mình? Hay sợ phải thay đổi một lối mòn mịt mù để rẽ ra một con đường đúng đắn? Cả hai giả thiết đều sai lầm! Tức nghĩa sẽ là phi lý và lệch lạc nếu bạn cho rằng mình không/ chưa có đầy đủ quyền con người thì bạn cũng không cần nhận lãnh trách nhiệm nào cả. Trái lại, khi ấy, trách nhiệm của bạn, của những người chưa có nhân quyền càng tăng lên bội phần, đó là trách nhiệm đối với bản thân và với cộng đồng.


Tôi có thể lấy ví dụ như bạn đang sống trong một tập thể chưa biết chữ. Vậy thì trách nhiệm của bạn không những là biết đọc, biết viết mà còn phải giúp những người khác tập đọc, tập viết. Tương tự như quyền con người, khái niệm này có thể xa lạ với bạn lúc ban đầu, nhưng bạn cần phải tìm hiểu cho chính bản thân bạn và chia sẻ hiểu biết của mình với cộng đồng. Người ta không thể đi mãi trên con đường xa rời nhân loại, biết sai mà vẫn đi!


Câu hỏi đặt ra là mỗi người chúng ta nên làm gì để đóng góp, vực dậy một đất nước? Ai đó đã nói rằng “khi không thể làm những điều bạn muốn, hãy làm những điều bạn có thể”. Vậy hãy bắt đầu từ những điều giản dị, từ chính bản thân mình. Hãy bắt đầu chấn hưng đất nước bằng chấn hưng từng con người cụ thể. Từng con người với nhận thức đúng đắn sẽ dần dần làm cho các hành động lạm quyền trở nên lạc lõng. Nó có thể "to tát" như việc bạn thẳng thắn bày tỏ quan điểm chê cười thói sách nhiễu, lên án giặc ngoại xâm, chỉ trích quan tham… hoặc chỉ nhỏ nhặt như tôn trọng ý kiến của người khác, từ bỏ thói quen áp đặt người thân trong gia đình làm theo ý muốn của bạn, không ép buộc con trẻ trong chuyện trang phục... Những chuyện tưởng chừng rất đơn giản nhưng không dễ chút nào, nhất là khi chúng ta không sẵn sàng thay đổi.


Viết đến đây tôi bỗng nhớ đến những bài tập làm văn thuở bé với vô vàn lời hứa theo khuôn mẫu, nhưng thiết nghĩ trong hoàn cảnh này tôi không cần phải hứa, và chắc cũng chẳng còn ai ngây thơ trông chờ những lời hứa. Tôi sống là cho tôi, tôi tìm hiểu là cho tôi, tôi hành động là cho tôi, thì hà cớ gì tôi không thực hiện mà phải lần lữa đối phó bằng sự hứa hẹn? Thật vậy, nhận thức của tôi đã thay đổi và tôi đang nỗ lực đánh thức những người vẫn còn mê muội theo quán tính, bởi họ chưa nhận ra các tổn thất kinh tế, gánh nặng tài chính, thiệt hại vật chất, sa sút tinh thần cũng như trăm ngàn mối lo âu trăn trở khác đều dẫn xuất từ nguyên nhân mất mát quyền con người.

Thay lời kết, tôi xin thú nhận rằng mình cũng chỉ mới ở bước đầu chập chững tìm hiểu về quyền con người, nhưng ít ra giờ đây tôi cũng đã cảm thấy quyền con người rất gần gũi và cần thiết, gắn kết với rất nhiều hoạt động trong đời sống hàng ngày. Có thể hiểu biết của tôi còn sơ khai và ngây ngô, nhưng tôi vẫn quyết định góp tiếng nói cùng với mọi người. Bởi lẽ chúng ta đã im lặng quá lâu, và nếu tiếp tục im lặng thì chẳng khác nào sự khước từ, phủ nhận quyền của mình. Mỗi lời nói khẳng định quyền con người là một bước tiến, nếu chúng ta không bước đi thì sẽ chẳng bao giờ đến đích.

Tác giả: Diệu Hoa

(*): Nguyên bản câu hỏi tu từ của Chí Phèo trong tác phẩm cùng tên của nhà văn Nam Cao: “Tao muốn làm người lương thiện. Ai cho tao lương thiện?

Đôi mắt người dân oan

Đôi mắt người dân oan

bởi Người Buôn Gió vào 21 tháng 11 2012 lúc 19:48 ·



Nhưng tất cả điều trên xảy ra ngày hôm nay chưa bằng đôi mắt của người đàn ông đang nằm kia. Đôi mắt không mang vẻ đau đớn về thể xác nữa, đôi mắt chứa đựng một sự ai oán với cõi đời này. Đôi mắt của người mang nhiều cay đắng, chua chát  trong cõi đời và vác chúng đi hôm nay đã đi tận cùng của hy vọng, để lại nỗi tuyệt vọng chứa chan trong đong đầy trong đó. Đôi mắt của người không còn nơi hy vọng, cậy trông, đôi mắt của một người cao tuổi đi gần hết cuộc đời, lúc nằm trên nền gạch giữa đường, dường như mới ngộ ra cuộc đời này không có công bằng. Mọi sự đấu tranh để đòi điều ấy đều là vô nghĩa. 

Cái dáng nằm và đôi mắt của ông không còn sự tha thiết với cuộc đời này nữa, giá như người ta có dẫm chết, đánh chết ông lúc này cũng không làm ông bận tâm. Sự uất hận, buồn đau đã đi đến tận cùng để ánh lên trong đôi mắt người đàn ông gầy gò, mái tóc bạc ấy một cái nhìn trống rỗng với thế nhân trong một chiều cuối thu giữa lòng thủ đô Hà Nội. Nơi ngàn năm văn hiến, công bằng, dân chủ, văn minh.
 Nhấp vào hình trên để biết thêm thông tin
Người ta có thể dựng vở kịch nào đó để vu cho ông. Nhưng nếu bạn là con người, chỉ cần bạn nhìn vào đôi mắt ấy bạn sẽ hiểu được sự thật, không cần phải nghe hay xem, đọc ở đâu.

Đôi mắt dường như muốn nói rằng :

- Không có công bằng cho người oan khuất, không cả thần linh cho người cô thế....

 SỬ DỤNG QUYỀN CON NGƯỜI ĐỂ ĐÒI LẠI TÀI SẢN

Bài dự thi cuộc thi viết "Quyền Con Người và Tôi" mã số QCN&T000013

Với hơn 10 năm đi đòi công lý (1998-2009) tôi thấy thực là dài, như người đời đã nói “Thức lâu mới biêt đêm dài”, có đi kiện thì mới bíêt hiện tình đất nước, nếu so với những người có thâm niên 25- 30 năm thì tôi chưa được bằng phân nửa, bây giờ nghĩ lại thật kinh hãi như vừa trải qua c
ơn ác mộng.

Tôi là người thành công trong số rất ít những người thành công. Số ít ỏi đó trừ những người nhờ Ô dù, nhờ có tiền, nhờ may mắn để có thành công còn lại tự đi bằng đôi chân và trí tuệ của chính mình thì lại càng ít, tôi nằm trong số rất hiếm đó.

Nhân việc phong trào Con đường Việt nam vừa khởi xướng, tôi thấy việc nâng cao Dân trí, chấn hưng Dân khí là rất cần thíêt, đó là cách tốt nhất để mỗi người ý thức được quyền của mình, để bảo vệ tài sản mình, có vậy thì số lượng dân oan mới giảm.

Tôi xin kể những năm tháng hãi hùng trong thời gian tôi tham gia khiếu nại:

Năm 1998 ngôi nhà của tôi bị dính vào Dự án mở ngã ba mới Phủ lý đi Nam định, thổ đất của tôi là hình vuông có dịên tích 220m2. Vòng cua phía bắc của ngã ba cắt vào đất của tôi còn thừa lại 40m2 trong một hình tam giác. Đó là nguyên nhân để hai nhà hàng xóm liền kề liên minh với cán bộ GPMB sinh ra âm mưu chiếm đoạt 40m2 đất đó.

Trong quá trình giải toả và thi công, bừa bộn đất đá họ đã tự tiện chiếm hữu, thế là tôi chính thức thành dân oan. Tôi lăn lộn mất 4 năm gây ra nhiều vụ việc đình đám, nổi cộm thì UBND tỉnh ra quyết định tôi được sử dụng. Vậy là tôi đã thắng lợi, nhưng đây lại chính là nguyên nhân mà hai nhà hàng xóm và cán bộ cay cú, họ càng hợp tác với nhau để ngăn cản tôi xây dựng. Đến lúc này thì ông Đỗ Văn Sáng chủ tịch UBND thành phố Phủ lý ra mặt cửa quyền không cho tôi xây nhà (vi phạm pháp luật). Tôi tiếp tục khiếu nại tố cáo để vượt qua. Trong thời gian này tôi đã nhờ7 tờ báo chính thống lên tiếng với 9 bài trong đó có một bài mang tít “150 con dấu vẫn không xây được nhà” do báo tin tức đăng, vậy là đến tai thủ tướng Phan Văn Khải, tiếp sau đó có công văn của VP chính phủ yêu cầu Hà nam giải quyết. Như vậy trong tay tôi có 200 con dấu đỏ của các loại văn bản, từ VP quốc hội, VP chính phủ,Hội cựu chiến binh VN, Ban kiểm tra Đảng, MTTQ Việt nam và nhiều nhất là các công văn đôn đốc của Thanh tra CP cùng với 9 bài báo. Để vượt qua sự chây ỳ tôi viết đơn xin phép mở phòng thông tin ngay tại 40m2 đất của tôi để tố cáo những sai phạm của ông Sáng. Công an không trả lời đơn, tôi cứ làm đơn như đã trình bày. Kết quả là vài chục công an cùng với 3 chiếc ô tô quần thảo với tôi hết một buổi sáng sang cả buổi chiều, tối thì mọi sự lại bình thường.

Tôi vẫn tiếp tục duy trì nhưng tình hình trở nên căng thẳng. Những lần tôi làm việc với số 1 Mai Xuân Thưởng có 2 lần tôi dồn lý buộc họ phải giới thiệu được vào Phủ Thủ tướng ở số 1 Hoàng Hoa Thám. Đài truyền hình trung ương cử 3 phóng viên cùng một xe chuyên dụng về tại nhà tôi ghi hình và phỏng vấn. Khi công an biết đã cử 2 người đến kiểm tra Thẻ. Thành phố biết chuyện nên họ đã tìm cách đối phó. Rốt cuộc họ đã mang tiền lên rải vào tận tay những nhân vật chủ chốt, cuối cùng phía tôi lại nhận được con số 0! Tôi vẫn không nản bởi vì tôi biết rõ bản chất của chế độ.

Qua đây tôi rút ra nhận định: Nếu cứ lên tuyến trên tố cáo chỉ càng tạo cho họ tham nhũng, cấp dưới họ không chịu thua dân, họ sẽ mang tiền lên cấp trên đút lót.

Ngày 22/07/2008 tôi cùng với hơn chục người mang biểu ngữ vải màu đỏ dài 3,5m có nội dung “ Đả đảo bọn tham nhũng tỉnh Hà nam” và trên ngực từng người có có biểu ngữ “Dân Hà nam tố cáo tập đoàn tham nhũng Đinh văn Cương” (là bí thư tỉnh). Chúng tôi căng biểu ngữ ngang cổng chính phòng tiếp dân của CP số 110 Cầu giấy Hà nội từ 8h sáng đến 3h chiều thì tự giải tán, hẹn nhau ngày mai tiếp tục. Ngày hôm sau hơn 7h chúng tôi tới thì đã thấy dày đặc công an. Tôi và ông Quý tiếp tục căng biểu ngư, khoảng vài phút thì CA tới cướp luôn. Thấy vậy chúng tôi tản mát ra về. (các hình ảnh cuộc biểu tình vẫn lưu trên Youtube “vào Google gõ tham nhũng ha nam tìm tố cáo Đinh văn Cương”).

Sau lần biểu tình tôi phải làm việc với CA tỉnh 23 lần theo giấy triệu tập. Suốt quá trình làm việc tôi đều chứng minh chúng tôi biểu tình không phạm luật. Hết cách truy bức tôi về việc biểu tình, cuối cùng họ ra câu hỏi: “ông đưa ra bằng chứng cho câu viết trong đơn tố cáo tên cướp ngày Đỗ văn Sáng”. Tôi xin về nhà viết sau 1 tuần sẽ mang nộp. Đúng hẹn tôi nộp 5 trang văn bản và hơn 20 văn bằng làm chứng. Họ nhận rồi phải viết cho tôi giấy biên nhận, đóng dấu cơ quan cảnh sát điều tra vào thế là tôi đã có giấy chứng nhận lời tố cáo tên cướp ngày là đúng, tôi phôtô rồi đưa cho tất cả những ai quan tâm để thanh minh việc làm đúng đắn của tôi. Được đà tôi tiếp tục làm tới....

Ngày 20/11/2008 tôi đeo một biểu ngữ trên ngực có nội dung “Phản đối TB 113 do tên cướp ngày Đỗ văn Sáng ký” đi từ nhà đến phòng tiếp dân tỉnh. Suốt buổi sáng hôm đó dân oan thì phấn khởi đưa ánh mắt sỉ nhục sang phía cán bộ, Công an thì tức tối nhưng không ai động đến tôi, tôi thì tự nhiên khuyến khích dân oan chụp hình.

Hai ngày sau tôi nhận đựơc giấy mời làm việc với CA tỉnh, đúng như tôi dự kiến. Trong hoàn cảnh hiện tại chỉ có 2 cách sử lý với tôi, một là bắt tôi, hai là gặp tôi để giải quyết và họ đã chọn cách thứ 2. Tôi biết họ không thể chịu đựng nổi cảnh một công dân tố cáo ông chủ tịch là cướp ngày lại công khai trước bàn dân thiên hạ.

Tôi cùng với thanh tra CA làm việc, nâng lên đặt xuống mất gần 3 tháng, cuối cùng chốt ở văn bản : Phía thành phố làm các thủ tục cấp giấy chứng nhận 4 lô đất tổng diện tích là 220m2, duyệt thủ tục để tôi xây nhà. Phía tôi chấm dứt khiếu nại, cho qua các vụ việc nhỏ, không đòi lại số vật liệu xây dựng khi cưỡng chế (khoảng 12 triệu)

Tóm tắt những tình tiết nổi cộm từ 1998 đến 2009:

2001 bài viết Ngón nghề cảnh sát phản bác ống kính cảnh sát trên ti vi tỉnh. Hậu quả là phải làm việc với CA theo 8 giấy triệu tập.

2002 nhận Q/Đ tỉnh giao đất. 2003 xây nhà trên đất đó xảy ra xô xát với hàng xóm, bị nhát dao chém vào phần mềm đuôi mắt trái, bị rắc rối thời gian dài vào vụ án hình sự mà tôi trở thành bị can. Hậu quả tôi bị can được phía bị hại bồi thường 9 triệu?......

2004 tiếp tục xây nhà thì bị cưỡng chế tầng 2, sau đó là khởi kiện ông Sáng và hầu kiện 2 phiên sơ thẩm, phúc thẩm toà Hành chính. 2006 tổ chức phòng thông tin tố cáo ông Sáng. 2008 biểu tình ở 110 Cầu giấy Hà nội. Và thường xuyên xảy ra các việc cộm nhỏ, bởi vì bệnh kinh niên của cán bộ là đùn đẩy, dây dưa. Khi tôi gặp là thể nào cũng to tiếng, bảo vệ can thiệp thì mới thôi.

Kết luận: Quá trình tham gia KNTC tôi lấy pháp luật làm trọng, luôn luôn dựa vào luật để hình thành lý lẽ, đạt được kết quả thì phải giữ văn bản đó làm cơ sở cho bước tiếp theo. Khi đó tôi chưa biết Tuyên ngôn và Công ước Nhân quyền, bản năng có sẵn chỉ bảo tôi sử dụng quyền con người là 3 quyền cơ bản: 1 - quyền tự do ngôn luận ( viết bài Ngón nghề...) 2- quyền thông tin và 3 là quyền biểu tình. Biết sử dụng đúng lúc xen vào cùng lý lẽ theo luật là rất hiệu quả, nhất là những lúc có tính chất quyết định.

Hơn 10 năm chìm ngụp trong vụ việc không thể nào quên!


Những cách chụp ảnh màn hình nhanh và đơn giản nhất

Việc chụp màn hình được blogger hoặc thành viên diễn đàn mạng vận dụng, thường dùng trong các trường hợp sau:
- Bạn bị một rắc rối, muốn người khác giải thích vì sao, cách dễ hiểu nhất là gửi hình cảnh báo đó.

- Bạn gặp một bài viết có tính nhạy cảm mà bạn nghi chủ trang webblog sẽ chỉnh sửa hoặc xóa phi tang.

- Bạn muốn lấy hình ảnh từ video clip để đăng bằng cách nhấp tạm dừng, chụp hình ảnh đó.

- Bạn có thể dùng nó để chụp lại hình ảnh độc quyền đã chặn không cho copy.

.... Mời bạn xem hướng dẫn và kinh nghiệm ứng dụng của Th09 ở cuối bài



Chụp ảnh màn hình, đây là một trong các cách nhanh nhất để bạn ghi lại những hình ảnh bạn yêu thích hoặc những đoạn văn bản hay mà nhiều trang web không cho phép bạn lưu bằng các cách thông thường. Hơn nữa, chụp ảnh màn hình là “bắt buộc” nếu bạn soạn giáo án hay tài liệu bởi vì có hình ảnh minh họa thì sẽ sinh động và trực quan hơn.


Có rất nhiều công cụ giúp bạn chụp ảnh màn hình theo ý muốn. Nhưng hẳn là không phải bạn nào cũng có thể sử dụng thành thạo chúng, đặc biệt là khi ít dùng. Đôi khi bạn chỉ muốn chụp lại ảnh của một trang web, cảnh của đoạn phim mà bạn đang xem... thì bạn chỉ cần dùng đến phím Print Screen SysRq là đủ rồi, không cần dùng đến các công cụ “chuyên dùng” để làm gì.
Với phím Print Screen SysRq (hoặc là phím Print Screen, Prt sc... tùy theo kiểu bàn phím mà bạn đang sử dụng), bạn có thể dễ dàng chụp ảnh bất cứ một cửa sổ màn hình nào mà lại rất đơn giản và nhanh chóng. Khi bạn chỉ bấm phím Print Screen SysRq thì bạn sẽ chụp toàn bộ màn hình Desktop của máy tính. Do vậy, để tấm hình bạn chụp được đẹp thì bạn chỉ nên chụp lại ảnh của cửa sổ hiện hành (cửa sổ bạn muốn chụp) mà thôi, bằng cách bấm thêm phím Alt.
Khi muốn chụp ảnh một cửa sổ nào đó để lưu thành file, bạn có thể làm theo các bước sau đây:
- Bấm tổ hợp phím Alt + Print Screen SysRq để lưu tạm thời cửa sổ màn hình mà bạn muốn chụp vào Clipboard.
- Bấm vào Start > Programs > Accessories > Paint để khởi động chương trình Paint. Sau đó, bạn vào menu Edit rồi bấm chọn Paste (hoặc bấm tổ hợp phím Ctrl + V) để “dán” cửa sổ màn hình mà bạn đã chụp từ Clipboard vào cửa sổ làm việc của Paint.
- Bấm vào menu File > Save As để đặt tên cho tấm hình và chọn nơi để lưu tấm hình mà bạn đã chụp vào máy tính. Bạn có thể lưu dưới dạng: *.bmp, *.jpg, *.jpeg, *.dib.
Hoặc không muốn lưu thành file bằng Paint thì bạn có thể “dán” ngay vào cửa sổ của chương trình làm việc nào đó để minh họa cho tài liệu của bạn.
Với cách chụp ảnh kiểu này, bạn khó có thể chụp được ảnh màn hình theo ý thích. Do đó, để có thể chụp ảnh màn hình theo ý thích, bạn có thể sử dụng công cụ MWSnap được giới thiệu dưới đây. MWSnap có thể được xem là công cụ giúp bạn chụp ảnh màn hình dễ dàng và đơn giản nhất.
Sau khi được cài đặt, MWSnap sẽ tạo icon trên desktop. Khi cần chụp ảnh màn hình thì bạn bấm kép chuột vào icon này để khởi động chương trình. Sau đó, bạn chọn tab Snap để chuẩn bị chụp ảnh màn hình. Bạn chọn mục Full Desktop rồi bấm nút Snap full desktop để chụp toàn bộ màn hình. Hoặc bạn chọn mục Any Rect rồi bấm nút Snap any area để chụp một vùng nào đó trên Desktop tùy ý bạn. Sau cùng, bạn bấm vào menu File > Save as để lưu file đã chụp vào máy tính.
MWSnap phiên bản 3.0.0.74 tương thích với mọi Windows. Dung lượng file cài đặt (MWSnap300.exe) là 643 KB. Bạn có thể tải về dùng miễn phí từ một trong các địa chỉ sau đây: http://www.mirekw.com/winfreeware/files/MWSnap300.exe ;  
Nguyễn Cao
Việt Báo (Theo_Thanh_Nien)


Hướng dẫn sử dụng phần mềm Snap
Dung lượngkhoảng 0.5 Mb
Sau khi cài đặt, bạn kích hoạt chương trình và sử dụng MWSnap qua các thao tác sau:

1/ Là một chương trình đa ngôn ngữ nên khi chạy thì hộp ngôn ngữ sẽ hiển thị trước tiên. Bấm chuột đánh dấu vào ô English.ini rồi bấm OK để có giao diện tiếng Anh thuận tiện cho việc thao tác.

2/ Sử dụng các lệnh hoặc các phím tắt khi chụp ảnh màn hình. Nếu sử dụng lệnh thì chú ý trong cửa sổ chương trình, ở bên trái nơi thẻ Snap có các lệnh sau:

+ Fixed rectangle
- Chụp một diện tích cố định: Diện tích này được xác lập bởi Select the rectangle size (điều chỉnh kích cỡ, mặc định là 32 x 32).

+ Any rect. Area (rồi ấn tiếp nút Snap any area) - Chọn vùng chụp tùy ý: Con trỏ chuột sẽ chuyển thành dấu chữ thập. Bấm vào góc trái trên cùng nơi vị trí muốn lấy hình, kéo con trỏ chuột qua bên phải rồi xuống dưới để đánh dấu khu vực cần lấy hình, bấm nút trái chuột để đưa hình vừa lấy vào cửa sổ làm việc của MWSnap.

+ Windows/menu: Chụp cửa sổ làm việc hiện hành

+ Full desktop: Chụp toàn bộ màn hình desktop

b: lặp lại việc chụp vừa mới thực hiện.

Nếu dùng hệ thống phím tắt thì bấm menu Tools chọn Hotkey để biết các tổ hợp phím tắt và bạn có thể quy định lại theo ý mình.

Muốn xoay hình thì bấm menu Edit, chọn Transform rồi chọn một trong 4 khả năng là xoay theo chiều dọc, ngang, trái, phải.

Muốn thêm khung cho hình thì bấm menu Edit chọn Add Frame rồi chọn một trong ba loại khung.

Muốn thêm con trỏ chuột vào hình vừa chụp thì bấm menu Edit, chọn Add cursor, chọn một trong số các dấu trỏ chuột, đưa đến vị trí cần thêm, bấm nút trái chuột để gán con trỏ vào hình

Muốn có thước đo độ dài thì bấm menu Tools, chọn Ruler. Khi đã có cây thứơc màu vàng, bạn có thể bấm nút phải chuột vào nó rồi chọn Vertical để chuyển nó từ chiều ngang thành chiều thẳng đứng hay di chuyển nó khắp màn hình tùy thích.

Sau khi đã có hình theo nhu cầu bấm menu File chọn Save As và chỉ vị trí lưu file hình. Nhớ đặt tên cho file và chọn dịnh dạng (nên chọn JPEG để có dung lượng hình nhỏ).
Theo ictnews
Giao diện CT :
Có 2 phần chính cần thiết lập đó là Tools-->Hotkeys (phím tắt ) và Settings
1.Settings :
- Autosaving = Nơi lưu ảnh sau chụp, định dạng ảnh, thêm ngày tháng, giờ chụp vào ảnh, tên ảnh...
2.Hotkeys:
-Muốn chế độ chụp nào được kích hoạt các bạn tick vào ô Active.Vài chế độ chụp chính
+Any Area : Chụp vùng mình tự chọn bằng chuột
+Window Menu : Chụp cửa sổ chỉ định
+Full Desktop:Chụp toàn màn hình.


Hướng dẫn sử dụng phần mềm Climsy

TTO - Bạn không phải mất thời gian qua nhiều công đoạn để chụp ảnh màn hình, chỉnh sửa và upload lên web. Tất cả những công đoạn này sẽ được một công cụ nhỏ mang tên Climsy lo "từ A tới Z".
Thông báo của Cimsy xuất hiện sau khi nhấn phím Print Screen
Thông thường, để chụp ảnh màn hình và đưa lên web, bạn phải nhấn phím Print Screen, sau đó dán vào các trình chỉnh sửa ảnh để cắt xén và lưu lại thành tập tin ảnh rồi mới upload lên các dịch vụ lưu trũ như Flickr, Picasa hay Photobucket. Thế nhưng với Climsy thì tất cả những công đoạn này sẽ được thực hiện liên tiếp một cách  đơn giản.
Sau khi được cài đặt, Climsy sẽ hiển thị một biểu tượng nhỏ dưới khay hệ thống. Mỗi lần bạn nhấn phím Print Screen (Prt Sc), ngay lập tức Climsy sẽ hiện một thông báo dưới góc phải màn hình máy tính hiển thị kích cỡ ảnh chụp, khung xem ảnh nhỏ và nút chọn upload ảnh lên mạng. Bạn có thể click vào ảnh thu nhỏ để Climsy hiện ra các công cụ chỉnh sửa cơ bản như tạo vùng chọn, cắt xén, chèn chữ, viền khung, hiệu ứng mờ hậu cảnh…
Tính năng tạo vùng chọn Window Selection của Climsy rất thông minh, nó có thể nhận ra những mảng khối trong bức ảnh. Điều này rất có lợi vì bạn sẽ dễ dàng khoanh vùng đối tượng cần cắt trong ảnh chụp màn hình, sau đó bạn có thể click đúp vào khối đã chọn để cố định vùng chọn và chỉnh sửa tùy ý.
Tùy chỉnh các thiết lập nâng cao
Trong phần setting bạn cũng có thể tinh chỉnh những thiết lập của Climsy như: ngôn ngữ, định dạng ảnh, chất lượng ảnh, địa chỉ upload hoặc lưu trữ ảnh,…cũng như cập nhật phiển bản mới của Climsy.
Phần mềm này tương thích với Window XP/Vista/7, được cung cấp miễn phí tại đây hay xem video clip giới thiệu về Climsy tại đây.
DUY KỲ ANH
__________

Nếu bạn là người mần blog, cần đánh nhanh rút lẹ thì theo kinh nghiệm của lão lang băm, túm lại thế này:
Không dùng phím Print Screen SysRq, rất vì mất công, phần mềm Climsy đã không còn hoạt động được.
Sử dụng MWSnap đơn giản thôi:
Tải về máy ở đây: Snapfiles 

1/ Nhấp vào file để cài đặt vào máy tính.

2/ Xong đè chuột trái kéo rê nó thả vào thanh Quick Launch nhằm khởi động cho nhanh sau này:

 
3/ Tại ổ đĩa máy tính D hoặc E, bạn tạo và đặt tên cho một thư mục để lưu khi cần các ảnh chụp, ví dụ:

E:\ Chup man hinh. 

4/ Ở cửa sổ giao diện Snap, bạn nhấp vào Tools > thẻ Auto-saving > 

Nháy chọn Auto-saving > nhấp tiếp cái nút mờ nhỏ ... (bên phải) > chọn thư mục lưu, ví d E:\ Chup man hinh > OK



Đang xem trang mạng nào đó, bạn muốn chụp lại một phần trang để đăng dẫn chứng đó vào bài:
1/ Click chuột vào Snap có hình máy ảnh ở Quick Launch để khởi động chương trình.

Bạn không thấy giao diện nó hiện lên nhưng thực ra nđ
sẵn sng (bật lên chuyển qua ở khay hệ thống nằm ở góc phải, dưới cùng cửa sổ máy tính)
2/ Đè phím
Ctrol +Shift và D khi muốn của sổ trang hiển thị trên máy.
3/ Đè 3 phím Ctrol +Shift và A để chụp một phần cẩn thiết

- Bạn sẽ thấy trên trang mạng đang xem, dấu con trỏ chuột xuất hiện thay bằng hình dấu + 

- Bạn di chuyển chuột thì dấu + di chuyển theo >, tìm Vị trí xuất phát cho việc đánh dấu khu vực muốn chp: luôn là Góc trên - Bên trái.

- Chọn rồi, bạn đè chuột trái kéo quét rê về Phía phải - Xuống dưới, bạn thấy mở rộng khung viền là những dấu chấp đứt đoạn, giới hạn khu vực muốn chụp. Canh gọn xong, bạn nhả chuột trái thì dấu + vviền khung này biến mất đó là đã chụp (nếu nó vẫn cứng đờ ra đó, bạn hãy nhấy đúp chuột).

Nếu bạn rê quét thấy khung ảnh bao nội dung không gọn đẹp thì gõ phím Esc thoát bỏ, rồi làm lại từ đầu như trên.

4/ Ở cửa sổ soạn bài, bạn nháy chuột xác định vị trí chèn ảnh > Đè phím Ctrol và V dán vào bài (không cần động tác copy (bấm Ctrol + C vì phần mềm đã tự động tạm copy rồi)

5/ Nếu bạn muốn lưu ảnh này ở máy thì save as nó vào thư mục E\ Chup man hinh để sau này dễ tìm lại.


Không gì bằng trải nghiệm, bạn thao tác dăm ba lần sẽ thấy đơn giản như đang giỡn vậy thôi. Chúc thành công!


5 giải pháp phá băng thị trường BĐS của VAFI: Chỉ mang tính lợi ích cục bộ

5 giải pháp phá băng thị trường BĐS của VAFI: Chỉ mang tính lợi ích cục bộ

5 giải pháp phá băng thị trường bất động sản (BĐS) của Hiệp hội Các nhà đầu tư tài chính Việt Nam (VAFI) vừa công bố trên Thời báo Kinh tế cho thấy mối quan tâm lớn nhất của VAFI vẫn tập trung vào việc giải cứu nhóm doanh nghiệp BĐS chứ không thiên về việc phát triển một thị trường hài hòa hướng đến phát triển bền vững, mang lại lợi ích chung cho các bên tham gia.
Đến thời điểm này mà nhiều chủ đầu tư vẫn ảo tưởng về những khoản lãi trong mơ và tìm mọi cách níu kéo sản phẩm ở giá cao ngất. Trong khi đó, giá nhà quá cao mới chính là lý do khiến cung cầu không gặp nhau, dẫn đến tình trạng người mua thờ ơ với BĐS, mặc dù nhu cầu vẫn còn nguyên. Những giải pháp mà VAFI vừa không bố nhằm phá băng thị trường BĐS cũng không “thoát” khỏi tầm của doanh nghiệp nhỏ khi chỉ hướng tới lợi ích trước mắt: tránh làm mất giá BĐS, duy trì lợi ích cho các chủ đầu tư.
 
Giải pháp thứ nhất của VAFI đưa ra là giảm lãi suất cho cho vay mua đối với người thu nhập thấp. Theo đó sẽ “được” hưởng mức lãi suất ưu đãi là 7%/năm đối với người mua nhà trị giá dưới 2 tỷ đồng. Giả sử, người được coi là thu nhập thấp có một khoản dự trữ 500 triệu và vay 1,5 tỷ đồng để vay mua với lãi suất ưu đãi do VAFI đề xuất. Trong 3 năm đầu, trung bình mỗi tháng một hộ có “thu nhập thấp” phải trả lãi ít nhất là 9 triệu đồng, cộng với giá trị căn nhà phải trả dần. Sau 3 năm, không còn lãi suất ưu đãi nữa, số tiền phải trả hằng tháng rất có thể sẽ tăng vọt lên tùy vào tỷ lệ lãi suất ở thời điểm đó. Như vậy, mỗi tháng cộng cả các chi phí sinh hoạt lẫn trả lãi, các hộ thu nhập thấp phải trang trải trên dưới 20 triệu đồng. Liệu người “thu nhập thấp” nào lại có nguồn thu mơ ước như vậy trong thời buổi gạo châu củi quế hiện nay?!
 
Kể từ khi thị trường BĐS đóng băng 3 năm nay, nhiều chiêu kích cầu đã được tung ra, từ việc bơm vá trên báo chí qua những màn dự báo trời ơi của các “chuyên gia”, “hiệp hội” này nọ. Thậm chí, đủ các loại hội thảo chuyên ngành với hàng tá các nhóm giải pháp, phát ngôn của yếu nhân nhằm kích cầu BĐS…, nhưng, mặc, ai tuyên bố cứ tuyên bố, thị trường vẫn băng băng đi xuống.
 
Tuy đưa ra giải pháp về lãi suất, xong VAFI vẫn không muốn làm các ngân hàng mếch lòng khi đề xuất Chính phủ sẽ dành ra một khoản tiền để bù lãi suất cho chính các ngân hàng thương mại tham gia chương trình này. Như vậy, trên thực tế, lãi suất không giảm và người dân vẫn phải mua nhà giá cao. Bởi ngân hàng thì được bù lãi suất bằng chính tiền ngân sách từ nguồn thu thuế do dân đóng. Chính sách này thực ra là một hình thức “lấy mỡ nó rán nó”.
 
Có vẻ như VAFI cho rằng nguồn thu ngân sách là vô tận và chỉ để dành vào mục đích cứu các doanh nghiệp BĐS nên giải pháp thứ hai của VAFI cũng tìm cách khai thác nguồn vốn của SCIC (TCT Đầu tư & Kinh doanh vốn Nhà nước). VAFI cho rằng SCIC nên bỏ vài chục ngàn tỉ ra mua lại nhà giá rẻ để phục vụ cho quỹ nhà tái định cư. Tuy nhiên, VAFI “quên” mất một điều, SCIC được sinh ra để tập trung cho các ngành công nghiệp, dịch vụ mũi nhọn có khả năng kích thích tăng trưởng kinh tế mang tính thời điểm, tính chiến lược như năng lượng, viễn thông, vận tải, công nghệ thông tin… chứ không phải để mang tiền đi đấm “bị bông” BĐS. 25.000 tỷ đồng mà VAFI đề xuất SCIC mua nhà dường như không thấm thám gì với đống hàng tồn trị giá hàng trăm ngàn tỷ này. Song đứng trên góc độ sử dụng vốn của doanh nghiệp nhà nước, đặc biệt là một doanh nghiệp có tính chiến lược như SCIC, việc tiêu nhầm 1 đồng cũng gây thiệt hại cho nền kinh tế.
 
Dường như cho rằng các giải pháp trên chưa đủ ép phê, VAFI đã liên tiếp đề xuất giải pháp 3 & 4, trong đó đều hướng đến việc bóp nghẹt hai thị trường ngoại tệ và thị trường vàng, buộc người dân và các nhà đầu tư phải hướng sự quan tâm vào thị trường duy nhất còn sót lại, thị trường BĐS. Theo đó, ngân hàng sẽ hạ lãi suất tiền gửi ngoại tệ xuống 1%/năm, rồi 0%/năm. Tiếp đến là đánh thuế giá trị gia tăng (VAT) vào hoạt động mua vàng miếng và vàng trang sức với mức 10%. Trong khi đó, vàng vốn là một thứ hàng hóa đặc biệt, đôi khi nó còn được sử dụng như một thứ tiền tệ và mang giá trị tích trữ cao, đặc biệt trong những giai đoạn kinh tế bất ổn và được người dân đặc biệt quan tâm. Thường khi cảm nhận thấy những bất ổn, người ta mới tìm đến với vàng như một nơi trú ẩn an toàn. Song nếu áp thuế VAT 10% khi mua vàng, đồng nghĩa với việc cứ mua 10 cây vàng thì bị “tính thiếu” 1 cây. Để cứu một nhóm các doanh nghiệp BĐS mà sử dụng đến giải pháp này thì thực bất công cho người dân khi họ phải đổ mồ hôi nước mắt mới kiếm được đồng tiền, song khi muốn tích trữ để sử dụng khi cần lại bị “móc túi” không thương tiếc.
 
Có thể thấy, trong các giải pháp mà VAFI đưa ra, chưa có một giải pháp nào mang lại lợi ích thực sự cho người dân, người mua. Hầu hết vẫn chỉ “dựa vào sức dân” như tiêu tiền ngân sách, đánh thêm thuế vào dân, thậm chí còn có những điểm cực đoan như hướng đến việc “tiêu diệt” một số thị trường khác để tập trung cho thị trường BĐS. Trong khi đó, yếu tố then chốt của BĐS hiện nay là giá quá cao khiến người dân không chấp nhận thì không thấy VAFI nhắc đến.
 
Những giải pháp mang tính lợi ích cục bộ, một chiều như kiểu VAFI vừa nêu ra chỉ khiến cho người dân thêm cảnh giác và xa lánh với thị trường méo mó này.