Posted on 28/02/2013 by Civillawinfor
PGS.TS. NGUYỄN NGỌC ĐIỆN – ĐẠI HỌC QUỐC GIA TPHCM
GIA TPHCM
1. Dẫn nhập
Thoạt nhìn, các quy định của Bộ luật Dân sự năm 2005
(BLDS) về quyền sở hữu có nhiều nét tương đồng với các quy định cùng
tính chất được ghi nhận tại các BLDS của các nước tiền tiến như Pháp,
Đức, Nhật. Đặc biệt, về nội dung của quyền sở hữu, người làm luật Việt
Nam thừa nhận quyền sở hữu bao gồm quyền chiếm hữu, quyền sử dụng và
quyền định đoạt tài sản của chủ sở hữu theo quy định của pháp luật (BLDS
Điều 164). Sự thừa nhận đó không khác mấy so với sự nhìn nhận của người
Pháp về các yếu tố đặc trưng của quyền sở hữu, như được khẳng định tại
Điều 544 BLDS Napoléon: “Quyền sở hữu là quyền hưởng dụng và định đoạt
tài sản một cách tuyệt đối nhất, miễn là không phạm điều cấm theo luật
hoặc theo văn bản lập quy”[1]. Điểm khác biệt đáng chú ý nhất có lẽ là
việc cụm từ “quyền chiếm hữu” được ghi nhận trong định nghĩa chính thức
về nội dung quyền sở hữu trong BLDS Việt Nam, nhưng không thấy xuất hiện
trong điều luật tương ứng của BLDS Pháp.